DOWNLOAD

------------------
-------------------

Trạng thái: Home» BÀI MỚI , Tin tức Tin Lành , Tự Do Tôn Giáo » Đàn áp tôn giáo của chính quyền địa phương đối với "Hội Thánh Baptist Yêu Thương"

Công an đàn áp tín đ Tin Lành trước Trung Tâm hi ngh
quc gia Hà Ni lúc chiu ch nht 19 tháng 12 năm 2010
Chúng tôi là những Cơ Đốc nhân khao khát được tự do thờ phượng Đức Chúa Trời, nhóm họp nhau lại dưới mái nhà Hội Thánh Baptist Yêu Thương, thuộc HT Baptist Việt Nam (Nam Phương), tại thôn Phú Quý, xã Tam Phú, thành phố Tam Kỳ, tỉnh Quảng Nam, Việt Nam. Nay chúng tôi gởi thông điệp này đến tất cả những ai còn có một lương tâm của con người để chia sẻ nỗi bất bình tột cùng về sự bất công, đàn áp tôn giáo của chính quyền địa phương đối với hội thánh chúng tôi.


Sáng hôm qua, 23/10/2011, những người công an đã ập đến đàn áp một lần nữa, không cho chúng tôi thờ phượng Chúa. Tôi bảo họ đợi đến khi HT thờ phượng xong, tôi sẽ làm việc với họ. Nhưng họ nhất định không chịu, xông đến tắt hết hệ thống âm thanh. Chúng tôi lên tiếng phản đối, và một người công an bắt đầu quát tháo, thậm chí định đánh cha ruột của tôi. Tôi bảo anh ta nếu muốn đánh thì hãy đánh tôi, và nếu muốn bắn thì hãy bắn tôi, rằng anh ta không được quyền hỗn láo với cha tôi, là người cũng đáng tuổi cha anh ta. Sau một hồi giằng co, cuối cùng họ bỏ đi. Khi họ rời khỏi, chúng tôi phát hiện chiếc xe đạp của một em gái trong HT bị đâm thủng lốp và ruột từ bên này sang bên kia. Trong HT, có những anh em trước đây thuộc giới xã hội đen. Nhờ quyền phép của Chúa, cuộc đời họ đã được thay đổi hoàn toàn. Họ sống cuộc đời lương thiện, hiền lành. Có cả người bị bệnh AIDS được chữa lành. Quá bức xúc trước cảnh bất công, anh em la lên: “Các người muốn gì? Chúng tôi muốn thờ phượng Chúa và sống một cuộc đời tốt đẹp mà sao các người cứ đàn áp, bắt bớ hoài. Hay là các người muốn chúng tôi trở về làm những kẻ hung ác như trước đây?...” Mọi người đều phẫn nộ, vì họ thường xuyên đàn áp, bắt bớ như vậy. HT chúng tôi đã nộp đầy đủ hồ sơ đăng ký theo đòi hỏi của họ, và nộp đến 2 lần, nhưng cả 2 lần họ đều từ chối, không cho chúng tôi thờ phượng Chúa một cách tự do. Họ mời một số tín đồ, đặc biệt là nữ tín đồ, lên làm việc và quát tháo, hăm dọa, uy hiếp tinh thần, ép phải ký tên vào giấy cam kết không được đến thờ phượng Chúa ở chỗ chúng tôi nữa, nếu không thì không được về. Một số người vì sợ quá nên bất đắc dĩ phải ký tên để được về nhà. Chính tôi cũng bị hăm dọa như thế này: “Nếu anh còn tiếp tục tập trung nhiều người thờ phượng Chúa mà có ai đến quậy phá, chúng tôi sẽ không chịu trách nhiệm. Lúc đó, đừng gọi điện thoại cho chúng tôi!”

Khoảng 1 giờ chiều cùng ngày, tức là khoảng 2 giờ đồng hồ sau khi những người công an với vẻ mặt đầy hăm dọa kia rời khỏi điểm nhóm của chúng tôi, có một nhóm khoảng hơn 20 tay xã hội đen to con, xăm mình đến trước điểm nhóm. Vài tên bước vào, số còn lại bao vây bên ngoài. Chúng được lệnh tìm tôi để thanh toán. Lúc đó, những người trong gia đình yêu cầu tôi cứ ở nguyên trong phòng, vì bọn này chưa biết mặt tôi. Chúng xông vào đánh ba tôi, nhưng ông có võ nên đã đỡ được. Ông nhân danh Chúa Jesus ra lệnh cho chúng phải lui lại. Sau một hồi giằng co ngắn, chúng lên xe gắn máy vọt mất. Trước khi đi khỏi, chúng hăm dọa: “Tụi tao sẽ quay trở lại và san bằng cái nhà Chúa này, giết hết tụi mày, thử coi tụi mày còn thờ phượng Chúa được nữa không!” Chúng tôi chưa từng biết những người này, và họ cũng chưa từng biết chúng tôi, vậy mà họ lại biết rõ đây là nhà Chúa, và lại còn giở một giọng điệu rất quen thuộc – muốn chúng tôi phải chấm dứt việc thờ phượng Chúa (?). Tôi nghĩ một đứa trẻ cũng có thể suy luận ra tính chất sự việc này. Trong lúc bọn xã hội đen đang gây hấn, tôi có gọi điện cho công an xã, bí thư Đảng ủy xã Tam Phú, công an thành phố Tam Kỳ, cán bộ Phòng Nội Vụ thành phố Tam Kỳ, và công an tỉnh Quảng Nam, nhưng tất cả đều yên lặng một cách đáng sợ, không ai nhấc máy cả. Một sự trùng hợp kỳ lạ! Cuối cùng, khi những tên xã hội đen đã đi khỏi, tôi gọi cho giám đốc công an tỉnh Quảng Nam. Tôi trình bày sự việc và yêu cầu được bảo vệ. Ông ta hứa sẽ xem xét…

Một số đông tín đồ trong HT khi nghe tin đã lập tức đến điểm nhóm, và chúng tôi cùng nhau cầu nguyện. Tưởng mọi việc đã êm xuôi nên sau khi cầu nguyện, mọi người ai về nhà nấy. Khoảng 8 giờ 30 tối, thình lình tôi nghe tiếng đập phá cổng và tiếng kính vỡ loảng xoảng. Tôi định xông ra, nhưng mọi người trong gia đình cản tôi lại và khẩn khoản nài nỉ tôi đừng rời khỏi phòng. Họ nói đối tượng mà bọn này muốn giết là tôi chứ không phải họ. Lúc đó, tôi phải gài chặt cửa phòng lại để bảo vệ vợ và 3 đứa con nhỏ, một bé gái 4 tuổi, một bé gái 2 tuổi, và một bé trai chỉ mới ra đời được một tuần. Vợ tôi thì đang còn rất yếu. Bọn xã hội đen dùng cây sắt đập cửa phòng của tôi, làm kính vỡ nát. Những mảnh kính văng làm vợ và đứa con gái của tôi bị thương nhẹ ở chân. Có rất nhiều mảnh kính nằm xung quanh con trai của tôi, nhưng thật lạ lùng, không một mảnh nào làm nó bị thương. Cảm ơn Chúa! Bọn kia tiếp tục phá cửa, nhưng ba tôi, em trai tôi, má vợ tôi, và 2 người khác nữa có mặt lúc đó xông vào để ngăn cản chúng. Thế là chúng tức giận, quay ra tấn công họ. Tôi nghe tiếng la của họ liền định xông ra, nhưng vợ tôi vừa chắn ngang cửa vừa khóc vừa van xin tôi: “Em năn nỉ anh! Anh đừng ra đó! Anh mà mở cửa ra, chúng nó sẽ giết chết anh ngay lập tức! Mục tiêu của chúng nó là anh chứ không phải những người khác.” Tôi gào lên: “Không! Hãy để anh ra! Nếu Chúa muốn anh chết thì anh sẽ chết vì danh Chúa. Anh không ra, chúng sẽ đánh chết mọi người.” Nhưng vợ tôi cương quyết: “Không! Anh không được ra! Anh phải ở đây để bảo vệ cho em và các con. Các con của mình còn quá nhỏ, chúng nó đâu có tội tình gì! Em sợ quá!” Vợ và các con tôi khóc thét lên trong sự hoảng loạn. Tôi chưa bao giờ rơi vào tình thế khó xử như vậy. Lúc đó, tôi chỉ còn biết kêu gào với Chúa để xin sự cứu giúp. Rồi tôi gọi điện thoại cho công an xã, công an thành phố, công an tỉnh, giám đốc công an…, nhưng một lần nữa, tôi lại nhận được một sự yên lặng đáng sợ. Không ai trả lời tôi cả! Lại là một sự trùng hợp kỳ lạ! Cuối cùng, tôi liên lạc được với một nữ tín đồ, và cô ta đã giúp tôi gọi cảnh sát cơ động 113. Cảnh sát 113 lên đường, nhưng đột nhiên, họ nhận được một chỉ thị nào đó, và họ quay lại, không đến nữa. Tôi không biết phải bình luận như thế nào đây!

Ở bên ngoài, cuộc chiến đang diễn ra ác liệt. Bọn côn đồ đánh túi bụi vào những người thân của tôi bằng những cây sắt cứng và những thanh gỗ. Những người thân của tôi vừa cố gắng chống trả, vừa cầu nguyện, vừa kêu cứu, nhưng chẳng có ai dám vào can thiệp cả, vì toàn bộ khu vực điểm nhóm đã bị bao vây. Ba tôi, em trai tôi, và chú Hội, một người quen của gia đình, đã chiến đấu rất kiên cường với tất cả sức lực mà Chúa ban cho họ lúc đó. Họ vừa chiến đấu vừa hô vang danh Chúa Jesus. Cuối cùng, hơn hai mươi tên xã hội đen với vũ khí trong tay đã phải rút lui. Cảm ơn Chúa!

Tôi bước ra ngoài. Trước mặt tôi, ba tôi, em trai tôi, và chú Hội bê bết máu. Họ bị thương nhiều chỗ, những nặng nhất là trên đầu và trán. Em trai tôi bị chấn thương sọ não. Nó ngã vật xuống dưới chân tôi và thều thào: “Anh Hai, em xin lỗi vì không thể tiếp tục sống để cùng anh phục vụ Chúa được. Em về với Chúa trước đây!” Em bắt đầu co giật dữ dội, mắt đứng tròng, và tắt thở. Tôi gào lên trong tuyệt vọng: “Chúa Jesus ơi, xin cứu em con! Nó không thể chết được!” Tôi ôm lấy em và nhân danh Chúa Jesus Christ ra lệnh cho linh sự chết phải buông tha em, và tôi công bố sự sống trên thân thể bất động của em. Khoảng 5 phút sau, trước sự chứng kiến của đám đông hiếu kỳ đang bu quanh, em tôi đã mở mắt ra và bắt đầu thở đều trở lại. Rồi nó ngồi bật dậy, đứng lên, rồi nhảy lên trong tiếng reo mừng: “Con sống rồi! Con sống rồi! Cảm ơn Chúa! Cảm ơn Chúa! Con sẽ tiếp tục phục vụ Ngài cho đến hơi thở cuối cùng! Hallelujah!”

Vẫn không có một bóng công an, ngoại trừ anh trưởng thôn nhỏ bé, hiền lành. Tôi muốn đưa ba tôi, em tôi, và chú Hội ra xe đi cấp cứu, nhưng anh trưởng thôn đến nói nhỏ vào tai tôi: “Có thể còn một vài thằng đang lẩn trong đám đông. Em chính là mục tiêu của tụi nó. Nếu em ra, tụi nó sẽ đâm em chết! Em nên ở trong phòng và bảo vệ vợ con.”

Trước đó, tôi đã gọi điện thoại cho một số anh em thân cận trong HT, và họ đã đến kịp lúc để giúp chúng tôi. Tại hiện trường, máu đổ khắp nơi, cùng với những mảnh vỡ của kính nằm vương vãi. Quang cảnh thật khủng khiếp! Mọi người cảnh báo tôi phải lập tức vào phòng cùng với vợ con và gài chặt cửa lại, không được ra ngoài, vì bọn côn đồ có thể quay lại bất cứ lúc nào. Không có ai bảo vệ chúng tôi cả, nhưng chúng tôi không còn cảm thấy sợ hãi nữa, mà cứ cầu nguyện, tin rằng chính Chúa là Đấng bảo vệ mình. Cho đến giờ này, vẫn chưa có công an đến hiện trường. Tôi đã liên lạc được với công an tỉnh Quảng Nam và yêu cầu được bảo vệ, nhưng vẫn chẳng thấy bóng công an nào. Tạm thời, tôi chưa thể đi ra khỏi khu vực được, vì mọi người nói bọn xã hội đen đang mai phục tôi. Hiện giờ, các anh em trong HT đang tập trung ở đây để bảo vệ tôi và gia đình. Tôi thật vinh dự được làm mục sư của những con người dũng cảm này! Cảm ơn Chúa vì tôi có một người cha, một người em trai, và nhiều anh chị em cùng đức tin sẵn sàng hy sinh tính mạng của họ vì tôi. Họ muốn nhìn thấy mục sư của họ được an toàn, khỏe mạnh để lãnh đạo cuộc phục hưng đang được thai nghén trên mảnh đất đầy gian ác này. Một số người khuyên tôi nên lập tức trốn khỏi nơi này để bảo toàn tính mạng, nhưng tôi quyết định ở lại với bầy chiên mà Chúa đã giao cho tôi. Nếu phải chết thì tôi sẵn sàng chết. Nhưng tôi tin và công bố trong danh Chúa Jesus Christ rằng tôi sẽ sống, gia đình tôi sẽ sống, anh em tôi sẽ sống. Phải, chúng tôi sẽ sống để thuật lại những công việc lớn lao, vĩ đại của Đức Chúa Trời! Hallelujah! Cảm ơn Chúa! Xin hãy nhớ cầu nguyện và đấu tranh cho chúng tôi!

GRACE

“…Ngài đã chết thay cho mọi người, để những người đang sống không vì chính mình mà sống nữa, nhưng sống vì Đấng đã chết và sống lại cho mình.” (II Cô-rinh-tô 5:15)

“…He died for all, that those who live should no longer live for themselves but for Him who died for them and was raised again.” (II Corinthians 5:15)


-- 
GRACE

“…Ngài đã chết thay cho mọi người, để những người đang sống không vì chính mình mà sống nữa, nhưng sống vì Đấng đã chết và sống lại cho mình.” (II Cô-rinh-tô 5:15)

“…He died for all, that those who live should no longer live for themselves but for Him who died for them and was raised again.” (II Corinthians 5:15)

THIEN AN GRACE <manofjesuschrist@gmail.com>

8 nhận xét

  1. Nặc danh says:

    Xin Chúa ban thêm sức cho các anh em được đứng vững trong đức tin trước sự bắt bớ tàn khốc này! Nguyện Chúa ban phước lại trên những kẻ bắt bớ. Hãy tiến bước hõi anh em. Chúa ở cùng chúng ta. Trong Chúa Jesus anh em luôn luôn đắc thắng bởi Chúa Jesus đã trả giá bằng chính sanh mạng của Ngài cho sự chiến thắng của chúng ta! Anh em đang làm vinh hiển Danh Ngài! Hãy tiếp tục bước đi trong tình yêu thương và cầu thay cho các cấp chính quyền VN!

  2. Nặc danh says:

    Tại VN việc này thường xẩy ra đối với các Hội Thánh ở các thôn quê xa xôi, đặc biệt là vùng sắc tộc Tây Nguyên, Ninh Thuận.... CSVN bắt bớ khốc liệt vậy mà ai đó mang danh là mục sư lãnh đạo đã hô hào, quảng cáo cho bọn vô thần gian ác, chống Chúa là VN được tự do tôn giáo. Những tên "mục sư" này phải xem xét lại, hầu việc Chúa là "DẤN THÂN" sẳn sàn cho dù phải chịu sự bắt bớ.

  3. Nặc danh says:

    "Khi nào vì cớ ta mà người ta mắng nhiếc, bắt bớ, và lấy mọi điều dữ nói vu cho các ngươi, thì các ngươi sẽ được phước. Hãy vui vẻ, và nức lòng mừng rỡ, vì phần thưởng của các ngươi ở trên trời sẽ lớn lắm; bởi vì người ta cũng từng bắt bớ các đấng tiên tri trước các ngươi như vậy" Mathiơ 5: 11-12

  4. Nặc danh says:

    Sống với bọn nhà nước này thì phải khôn ngoan. chúng nó làm việc với chứng cứ xác thực, anh em phải ghi hình, ghi âm, giờ giấc cụ thể có thể kiện lại chúng nó nếu cần quốc tế can thiệp thì internet rất hữu ít. quân sư quạt mo

  5. Nặc danh says:

    Xã hội này thật đầy sự vô cảm bất công, chúng nó được học "lo cho dân ấm no hạnh phúc", nhưng sáng sáng lên web thì thấy toàn tội phạm, tai nạn, người dân thì lo âu cho thực tại của xã hội. Thế mà, một tổ chức cảm hóa người thuộc tầng lớp "xã hội đen" trở lại làm công dân tốt thì chúng nó đàn áp. chúng nó nên xem lại những bài học, đường lối của nhà nước đi,..quân sư quạt mo.

  6. LHL says:

    Hãy vững tin trong Chúa và có chết cũng không từ bỏ thờ phượng Chúa.

  7. Nặc danh says:

    Thật bất công! rõ ràng là Chính Quyền đã dùng xã hội đen đánh đập con cái Chúa trọng thương mà Ms Nguyễn Thông (TQN) nói là do côn đồ chứ không liên quan đến Chính Quyền vậy (Mục sư Nguyễn Thông giảng về Đấng chân thật như thế nào khi ông lại nói dối)

  8. Nặc danh says:

    Xã hội "Đỏ" mượng tay xã hội "Đen" để đánh con cái yêu dấu của Chúa chứng tỏ sự thất bại của họ.

Đăng một nhận xét