DOWNLOAD

------------------
-------------------

Trạng thái: Home» Tin tức Công Giáo » Một “sự thật thực” đã tới lúc cần phải nói ra


Trong khoảng thời gian hai năm trở lại đây, có nhiều sự kiện đáng quan ngại liên quan tới Giáo hội Công giáo Việt Nam, trong các vấn đề về phụng vụ, hành xử với giáo dân, thỏa hiệp với nhà cầm quyền cộng sản… làm ảnh hưởng đến tinh thần giáo dân và truyền thống anh dũng của giáo dân Miền Bắc.
Những hiện tượng gần đây như tượng ông Hồ trên bàn thờ Đức Mẹ tại giáo xứ Dị Nậu – giáo phận Hưng Hóa, tổ chức hội nghị tuyên truyền bầu cử tại giáo xứ Trung Châu – giáo phận Thái Bình, tiếp tay với chính quyền ngăn cản giáo dân dấn thân cho công lý hòa bình tại giáo xứ An Thịnh – giáo phận Hưng Hóa…
Những việc làm “ngang ngược” này đã gây nhiều bất bình cho cộng đồng Dân Chúa khắp nơi, khiến những ai quan tâm tới tiền đồ của Giáo hội Công giáo Việt Nam phải quan tâm đi tìm hiểu nguyên nhân của vấn đề.
Những sự thật khiến chúng ta giật mình
Trong quá trình thu thập dữ liệu và tìm hiểu nguyên nhân, chúng tôi đã phát hiện ra một “sự thật thực” mà không tiện nói ra, bởi có thể gây hiểu lầm rằng như thế là có “đầu óc kỳ thị Nam Bắc”.
Tuy nhiên, thiết tưởng vì tương lai của Giáo hội đã tới lúc cần nói ra sự thật này.
Trong các vụ việc vừa nêu ở trên, thì đều thấy có sự liên hệ trực tiếp hoặc gián tiếp tới các linh mục thuộc các dòng tu từ Miền nam ra Miền bắc phục vụ với mục tiêu lâu dài gây dựng cơ sở cho các Nhà dòng tại Bắc Việt.
Trước nay, người ta mới chỉ biết tới vụ tượng ông Hồ trên bàn thờ Đức Mẹ tại giáo xứ Dị Nậu quê hương của Đức Giám mục Vũ Huy Chương, chứ ít ai nhắc tới linh mục Hoàng thuộc Dòng Thừa Sai Đức Tin đang quản nhiệm giáo xứ này, người trực tiếp lo vụ rước kiệu lạc giáo tại Dị Nậu. Sau những hàng cờ đỏ sao vàng, kiệu Đức Mẹ là linh mục Hoàng chủ trì cuộc rước đi qua những bàn thờ có hình ông Hồ Chí Minh kết đèn nhấp nháy đặt trước tượng Đức Mẹ.
Vụ việc tại giáo xứ An Thịnh – giáo phận Hưng Hóa, với hai linh mục Dòng Đa Minh: linh mục Nguyễn Văn Giang, OP và linh mục Nguyễn Văn Cương, OP, cũng đã một thời gây nhiều xôn xao dư luận trong ngoài nước, với những cách hành xử rất ư chính quyền cộng sản. Cũng chính linh mục Giang đã tạo ra luật mới cho giáo dân rằng: “Đọc Nữ Vương Công Lý là mắc tội trọng”.
Hiện nay, giáo xứ An Thịnh tiếp tục được cai quản bởi linh mục Vũ Quốc Hội Dòng thánh Vinh Sơn, đang tiếp tục có những đổ vỡ trong tương quan giữa linh mục và giáo dân tại đây do những thỏa hiệp với nhà nước cộng sản.
Gần đây, vụ việc mở Hội nghị tuyên truyền bầu cử tại giáo xứ Trung Châu, giáo phận Thái Bình, ngoài linh mục Phạm Văn Tuyên người đứng ra tổ chức hội nghị này, thì còn có sự tiếp tay tích cực của linh mục Nguyễn Văn Hải, linh mục Dòng Thừa sai Đức Tin đang phục vụ tại xứ An Vĩ. Linh mục Hải đã phái các ban ngành, trùm trưởng đến dự cái gọi là “hội nghị” này để về tuyên truyền cho giáo dân.
Hiện tượng, một số linh mục Miền nam ra bắc giúp đỡ giáo dân Miền bắc thỏa hiệp với chính quyền cộng sản quả thực đang là một vấn đề khá nhức nhối đối với giáo dân Miền bắc.
Không chỉ hàng Linh mục, ngay cả hàng Giám mục miền Nam được bổ nhiệm ra các giáo phận miền Bắc đã thể hiện rất rõ những tai hại cho giáo hội tại đây, dù đó là Giám mục gốc miền Bắc đi nữa.
Thậm chí có Giám mục đã nêu gương xấu cho giáo dân miền Bắc về đời sống khiết tịnh, đạo đức luân lý, quản trị… sau một thời gian tác oai tác quái làm hư nát cả một giáo phận có truyền thống ở miền Bắc, lại được phái vào miền Nam.
Đối với nhà nước cộng sản, việc để các Giám mục hay linh mục Miền Nam ra phục vụ tại Miền bắc chắc hẳn không vì “muốn giúp đỡ Giáo hội Miền bắc được phát triển”, trái lại, khi dễ dàng để các Giám mục và linh mục từ Nam ra Bắc, họ hiểu rằng họ có thể dễ dàng “nắm” được những vị này và sự thật đã là như vậy.
Trong thực tế, kể từ ngày, có các Giám mục hay linh mục Miền Nam ra bắc, tình hình Giáo hội Miền bắc thay vì phát triển thì lại gặp nhiều vấn nạn hơn. Tình trạng chia rẽ tại các giáo phận và các giáo xứ được quản nhiệm bới các chức sắc Miền Nam thực sự đang là vấn đề đáng quan ngại. Đương nhiên, không phải là tất cả, nhưng phần nhiều là như vậy.
Chúng tôi thiết nghĩ, Giáo hội là duy nhất, Giáo hội Việt Nam chỉ là một, việc các Giáo phận Miền Nam chi viện nhân sự cho Giáo tỉnh Miền bắc là điều cần thiết để có sự phát triển hài hòa của Giáo hội trên quê hương Việt Nam.
Tuy nhiên, nếu chỉ vì sợ hãi hay chỉ vì muốn được tồn tại mà chấp nhận thỏa hiệp, tiếp tay với chính quyền phá vỡ cả một truyền thống can đảm, anh dũng đã nuôi dưỡng và gìn giữ Giáo hội Miền bắc trải qua bao nhiêu những khó khăn của thời cuộc, thì quả là điều đáng tiếc.
Nói như giáo sư Ngô Bảo Châu, không thể xây dựng và phát triển Giáo hội “dựa trên sự sợ hãi và cẩu thả” vì điều đó sẽ dẫn đến chỗ diệt vong.
9/5/2011
Nữ Vương Công Lý

0 nhận xét

Đăng một nhận xét