Tàu Ngư chính của Trung Quốc trên Biển đông. |
Bài xã luận của bán nguyệt san Tự do Ngôn luận số 161 phát hành ngày 15-12-2012:
Mất biển là mất nước!!!
“Trong tinh thần bảo vệ tình hữu nghị đời đời nồng thắm giữa hai đảng và hai nhà nước Việt Nam-Trung Quốc mà chủ tịch Mao Trạch Đông và chủ tịch Hồ Chí Minh đã dày công vun đắp xây dựng, trong ý thức trân quý gìn giữ 16 chữ vàng và 4 tốt mà chủ tịch Giang Trạch Dân đã tặng nhân dân Việt Nam như một di sản vô giá cho muôn ngàn đời, trong quyết tâm tôn trọng ý muốn của chủ tịch Tập Cận Bình về Đường lưỡi bò trên Biển Đông, tránh xung đột với cảnh sát biển nước bạn… nay Luật Biển do Quốc hội nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam khóa XIII đã thông qua ngày 21-6-2012 và bắt đầu có hiệu lực từ ngày 1-1-2013 có vài sửa đổi quan trọng sau đây:…
Từ nay, tàu thuyền Việt Nam phải lưu ý luôn chạy dọc bờ biển, trong phạm vi nội thủy, lãnh hải, không quay ngang vuông góc với bờ biển rồi liều lĩnh ra khu vực trước đây gọi là “vùng tiếp giáp lãnh hải, vùng đặc quyền kinh tế và thềm lục địa thuộc chủ quyền quốc gia của Việt Nam” để tránh nguy cơ xâm phạm lãnh hải nước bạn láng giềng… Những tàu thuyền từ cảng Hải Phòng, Đà Nẵng… muốn sang Nam Hàn, Nhật Bản…. hoặc ra Thái Bình Dương, buộc phải men theo bờ biển Việt Nam, đến cực nam của mũi Cà Mau rồi đi dọc bờ biển phía Bắc của Malaysia, của đảo Palawan, bờ biển phía Tây của quần đảo Philippin… Chương trình đánh bắt xa bờ và bủa cá ngừ đại dương từ nay sẽ chấm dứt vĩnh viễn, còn kế hoạch nuôi trồng thủy sản từ nay chuyển sang phát triển việc nuôi cá nước lợ và cá nước ngọt… Trong sách giáo khoa, từ Biển Đông sẽ phải đổi lại thành Biển Nam Trung Quốc cho trọn tình hữu hảo với các đồng chí anh em Bắc phương…”
Dĩ nhiên trên đây chỉ là một thông báo giả tưởng, nhưng e rằng sẽ trở thành điều hiện thực sau những ngôn hành gần đây của nhà cầm quyền Tàu cộng lẫn nhà cầm quyền Việt cộng cũng như của người dân Việt.
1- Hành vi ngang ngược.
Hộ chiếu Đường lưỡi bò của Đại Hán, món “quà tặng” các nước quanh Biển Đông của tân chúa tể Trung Quốc Tập Cận Bình, đã như một quả đấm bất ngờ thoi vào mặt nhiều quốc gia như Philippin, Malaysia, thậm chí cả Đài Loan… khiến họ lại lên tiếng trong cơn phẫn nộ cùng tột. Họ đã từng mạnh mẽ cất lời phản đối khi Trung Quốc chính thức đệ nạp bản đồ “lưỡi bò” này tại Liên Hiệp Quốc hồi năm 2009. Nay động thái đem chính hàng triệu bản đồ lưỡi bò vào tận trong lòng các quốc gia lân bang, như một kiểu nói “nhà của mày chính là nhà của tao”, quả là hành vi ngang ngược chưa từng có trong thế kỷ 21. Thành ra nhân dân Philippin đã biểu tình phản đối hết sức rầm rộ, thậm chí với hình ảnh vô cùng độc đáo và mai mỉa: mang bản đồ lưỡi bò như cái khố che hạ thể.
Chưa hết, tờ Nhân Dân Nhật Báo của Tàu cộng ngày 29-11-2012 cho hay: các luật mới có hiệu lực từ ngày 1-1-2013 (do Hội đồng Nhân dân tỉnh Hải Nam ban hành) sẽ cho phép cảnh sát biển tỉnh này được lên boong và khám xét các tàu nước ngoài “xâm nhập bất hợp pháp các vùng biển của Trung Quốc”, cụ thể là “kiểm tra, bắt giữ, trục xuất, ra lệnh dừng tàu, đổi hướng và trở về”. Phát biểu với báo New York Times ngày 1-12, Giám đốc Sở Ngoại vụ kiêm Viện trưởng Viện Nghiên cứu Nam Hải cho biết phạm vi áp dụng các quy định này (vốn đã được thảo luận hơn một năm nay, nhằm bổ sung các quy tắc đã có từ 1999) bao trùm toàn bộ các hòn đảo hay bãi đá nằm bên trong đường 9 đoạn và các vùng biển lân cận. Ông ta cũng thản nhiên xác nhận rằng mục tiêu trước mắt của quyết định mới này là đối phó với các tàu đánh cá VN trong vùng biển xung quanh đảo Phú Lâm thuộc quần đảo Hoàng Sa, nơi đã bị TQ cải tên thành đảo Vĩnh Hưng và tháng 7 mới rồi, chọn làm trụ sở của cái gọi là "thành phố Tam Sa" và làm đại bản doanh của đơn vị quân đội đồn trú Biển Đông để khống chế nó toàn bộ.
Dẫu nhiều viên chức Tàu Cộng, sau khi thấy thế giới phản đối quyết liệt, đã cho rằng đấy chỉ là các quy định riêng của địa phương, y như việc in bản đồ có đường lưỡi bò vào hộ chiếu Trung Quốc cũng được lu loa cho rằng cấp ra quyết định ấy chỉ là ngành, là bộ… Nhưng ai cũng thừa biết đó là ý muốn của chính các lãnh tụ Tàu tối cao ngồi ở Trung Nam Hải. Vì thật ra, sự “phê chuẩn” của HĐND tỉnh Hải Nam chính là việc nhà cầm quyền Bắc Kinh triển khai, biến vùng đặc quyền kinh tế (EEZ, Exclusive Economic Zone) thành “vùng đặc quyền quân sự”, dựa trên các luật mà Trung Quốc ban hành năm 1998 rồi năm 2002: cấm các nước khác khảo sát đo đạc trong vùng đặc quyền kinh tế này, sau khi đã coi 80% diện tích biển Đông là của họ. Đây là nấc thang cuối cùng đi đến chiến tranh trong chiến lược thâu tóm biển Đông mà Trung Quốc đang tiến hành thực hiện. Nghĩa là hành động của Trung Quốc mở rộng quyền thực thi cho cảnh sát biển của họ đã buộc tất cả các quốc gia (trong đó có Việt Nam, Philippin, Malaysia, Brunei, Indonesia… và những nước sử dụng biển Đông như tuyến hàng hải quan trọng) phải lựa chọn, hoặc là tuân thủ hoặc là chống lại. Tuân thủ có nghĩa là mất chủ quyền, còn nếu chống lại thì xảy ra xung đột, chiến tranh !!!
2- Phản ứng đồng lõa
Đang khi các nước vừa nêu trên đã phản ứng chống lại Trung Quốc cách mạnh mẽ trên phương diện ngoại giao, quân sự lẫn truyền thông, kinh tế, công luận… thì nhà cầm quyền Việt Nam trước sau như một vẫn ngu xuẩn giữ chặt vòng kim cô 16 chữ vàng, dây thòng lọng “4 tương 4 hảo”, vẫn mù quáng tin vào “lý tưởng chung xã hội chủ nghĩa”, “tình đồng chí anh em môi hở răng lạnh”… Biến sự cuồng tín này thành chính sách và hành động, Hà Nội một mặt luôn ru ngủ dân chúng bằng lập luận “cứ để đảng và nhà nước lo đối phó với Trung Quốc”, “ngoại giao với nước lớn là chuyện phức tạp, tế nhị, nhân dân chớ khích động mà hỏng chuyện”, một mặt mạnh tay trấn áp tất cả những ai lên tiếng vạch trần, tố cáo hay phản đối bọn ngoại xâm Bắc phương: ra những bản án tù thật nặng cho những nhà báo tự do, những nhạc sĩ yêu nước, những sinh viên nặng lòng với Tổ quốc; ngăn cản, hăm dọa, hành hung, đuổi việc, giam giữ những công dân xuống đường biểu tình. Về việc này, Nguyễn Thế Thảo và Lê Thanh Hải, hai chủ tịch thành phố Hà Nội và Sài Gòn, sẵn sàng phối hợp với 2 tòa đại sứ và lãnh sự Tàu cộng để hành động, tạo thêm nhiều lực lượng phản biểu tình (ngoài công an chìm và nổi, còn cả côn đồ lưu manh, đoàn thanh niên cộng sản, thanh niên xung phong, thanh niên thiện chí, nhân viên hướng dẫn du lịch…), dựng những sân khấu nhếch nhác và những màn biểu diễn lố bịch tại các nơi người biểu tình tụ họp…. Mới đây, theo RFA 11-12-2012, nhà nghiên cứu kỳ cựu Đinh Kim Phúc đã bị gạt ra khỏi cuộc hội thảo có tên “Hợp tác Biển Đông: Lịch sử và triển vọng” tổ chức hôm 12-12 tại Sài Gòn chỉ vì có bài tham luận lấy chủ đề “Phản biện quan điểm của một số học giả Trung Quốc về chủ quyền trên hai quần đảo Hoàng Sa-Trường Sa của VN”.
Mặt khác nữa, sau các vụ việc để cho Tàu cộng vào VN khai thác bauxite, xây dựng phố thị, trúng thầu xây dựng, thuê rừng quốc phòng, nuôi cá cạnh các quân cảng… nhà cầm quyền CS còn im lìm trong hơn nửa năm vụ người Trung Quốc cầm hộ chiếu lưỡi bò ngang dọc đất nước. Đến khi bị phanh phui thì mới lu loa rằng vừa gởi công hàm phản đối và sắp tới đây sẽ không đóng dấu trên hộ chiếu xâm lược mà chỉ cung cấp một thị thực rời (thế thì các chú Ba tàu vẫn ngang nhiên mang hàng vạn bản đồ chủ quyền của họ vào tận nhà dân Việt). Mới đây, người ta còn phanh phui chuyện viên phó thủ tướng gốc Tàu Hoàng Trung Hải, đầu năm 2008, đã mau chóng cho TQ thực hiện dự án cảng Vũng Áng (huyện Kỳ Anh, tỉnh Hà Tĩnh) là khu vực nước sâu nằm phía Nam vịnh Bắc Bộ. Từ cảng này, Tàu cộng có thể khống chế tàu thuyền ra vào cảng Hải Phòng cũng như giao thông đường biển với toàn miền Bắc, tiếp cận thuận lợi các mục tiêu phòng thủ chiến lược trên Biển Đông như đảo Cồn Cỏ, Hòn Mê, Hòn Khói… có thể chia cắt giao thông Bắc–Nam, vì Vũng Áng nằm ở chân núi Hoành Sơn dọc quốc lộ 1, vị trí yết hầu của cả nước!
Rõ ràng đất nước, biển đảo đang hết sức lâm nguy vì những tên thái thú thời hiện đại, không cần biết nguồn gốc dân tộc, lịch sử kháng Bắc oai hùng, vì những đứa tặc tử từ lâu thấm nhiễm não trạng “vô tổ quốc”, “bên kia biên giới là nhà, bên này biên giới cũng là quê hương”.
3- Thái độ thờ ơ
Mối nguy mất nước càng lớn hơn nữa vì thái độ thờ ơ của đại đa số nhân dân, não trạng bất quan tâm của xã hội. Theo nhà báo Huỳnh Ngọc Chênh, do những tác động từ phía đảng và nhà nước như nói trên, lòng dân đang ly tán một cách đáng quan ngại, quần chúng hiện phân hóa ra nhiều thành phần theo các xu hướng sau đây: (1) Hết sức chán ngán vì mất lòng tin nên để mặc cho đảng, nhà nước và TQ làm gì thì làm, mọi chuyện đều gác ngoài tai. (2) Tin tưởng mù quáng vào đảng và nhà nước nên yên tâm phó thác mọi chuyện cho họ, tự dối lòng và tự trấn an trước nguy cơ mất nước. (3) Hoàn toàn thờ ơ trước thời cuộc, chỉ biết chăm lo việc mình, hưởng thụ cá nhân, vì bị bưng bít thông tin, không được kích hoạt lòng ái quốc. (4) Nhiệt tình yêu nước, thấy rõ âm mưu xâm lược của Trung cộng và đã muốn bày tỏ qua những cuộc xuống đường hoặc bằng nhiều cách khác, nhưng lại bị đàn áp nhiều quá nên một là chán ngán, quay ra đắng cay chế diễu đùa cợt, hai là kiên trì cảnh báo đồng bào, nỗ lực lôi kéo quần chúng, nhưng vì chưa tìm ra phương pháp và thiếu điều kiện tổ chức nên cũng đành thúc thủ. Về chuyện này, nhiều người đặt hy vọng vào các tôn giáo vốn có thể hình thành hay hỗ trợ các tổ chức đấu tranh hữu hiệu (như bên Đông Âu), nhưng cho tới nay, mọi sự hầu như chỉ là nhận định hay tuyên bố của một số lãnh đạo tinh thần mà thôi.
Việt Nam là Dân tộc sống chủ yếu nhờ biển (huyền thoại Lạc Long Quân và Âu Cơ), và qua hàng ngàn năm đã nhờ biển mà phát triển đất nước, mà tiếp cận thế giới văn minh. Nay mất biển là mất nguồn sống: thủy sản, khoáng sản, tuyến đường giao thông liên lạc. Hỏi có quốc gia nào trên hành tinh mà nhà cầm quyền lại đang tâm dâng đất nước cho ngoại bang và đa phần dân chúng lại thờ ơ trước vận mệnh dân tộc như thế ???
Dĩ nhiên trên đây chỉ là một thông báo giả tưởng, nhưng e rằng sẽ trở thành điều hiện thực sau những ngôn hành gần đây của nhà cầm quyền Tàu cộng lẫn nhà cầm quyền Việt cộng cũng như của người dân Việt.
1- Hành vi ngang ngược.
Hộ chiếu Đường lưỡi bò của Đại Hán, món “quà tặng” các nước quanh Biển Đông của tân chúa tể Trung Quốc Tập Cận Bình, đã như một quả đấm bất ngờ thoi vào mặt nhiều quốc gia như Philippin, Malaysia, thậm chí cả Đài Loan… khiến họ lại lên tiếng trong cơn phẫn nộ cùng tột. Họ đã từng mạnh mẽ cất lời phản đối khi Trung Quốc chính thức đệ nạp bản đồ “lưỡi bò” này tại Liên Hiệp Quốc hồi năm 2009. Nay động thái đem chính hàng triệu bản đồ lưỡi bò vào tận trong lòng các quốc gia lân bang, như một kiểu nói “nhà của mày chính là nhà của tao”, quả là hành vi ngang ngược chưa từng có trong thế kỷ 21. Thành ra nhân dân Philippin đã biểu tình phản đối hết sức rầm rộ, thậm chí với hình ảnh vô cùng độc đáo và mai mỉa: mang bản đồ lưỡi bò như cái khố che hạ thể.
Chưa hết, tờ Nhân Dân Nhật Báo của Tàu cộng ngày 29-11-2012 cho hay: các luật mới có hiệu lực từ ngày 1-1-2013 (do Hội đồng Nhân dân tỉnh Hải Nam ban hành) sẽ cho phép cảnh sát biển tỉnh này được lên boong và khám xét các tàu nước ngoài “xâm nhập bất hợp pháp các vùng biển của Trung Quốc”, cụ thể là “kiểm tra, bắt giữ, trục xuất, ra lệnh dừng tàu, đổi hướng và trở về”. Phát biểu với báo New York Times ngày 1-12, Giám đốc Sở Ngoại vụ kiêm Viện trưởng Viện Nghiên cứu Nam Hải cho biết phạm vi áp dụng các quy định này (vốn đã được thảo luận hơn một năm nay, nhằm bổ sung các quy tắc đã có từ 1999) bao trùm toàn bộ các hòn đảo hay bãi đá nằm bên trong đường 9 đoạn và các vùng biển lân cận. Ông ta cũng thản nhiên xác nhận rằng mục tiêu trước mắt của quyết định mới này là đối phó với các tàu đánh cá VN trong vùng biển xung quanh đảo Phú Lâm thuộc quần đảo Hoàng Sa, nơi đã bị TQ cải tên thành đảo Vĩnh Hưng và tháng 7 mới rồi, chọn làm trụ sở của cái gọi là "thành phố Tam Sa" và làm đại bản doanh của đơn vị quân đội đồn trú Biển Đông để khống chế nó toàn bộ.
Dẫu nhiều viên chức Tàu Cộng, sau khi thấy thế giới phản đối quyết liệt, đã cho rằng đấy chỉ là các quy định riêng của địa phương, y như việc in bản đồ có đường lưỡi bò vào hộ chiếu Trung Quốc cũng được lu loa cho rằng cấp ra quyết định ấy chỉ là ngành, là bộ… Nhưng ai cũng thừa biết đó là ý muốn của chính các lãnh tụ Tàu tối cao ngồi ở Trung Nam Hải. Vì thật ra, sự “phê chuẩn” của HĐND tỉnh Hải Nam chính là việc nhà cầm quyền Bắc Kinh triển khai, biến vùng đặc quyền kinh tế (EEZ, Exclusive Economic Zone) thành “vùng đặc quyền quân sự”, dựa trên các luật mà Trung Quốc ban hành năm 1998 rồi năm 2002: cấm các nước khác khảo sát đo đạc trong vùng đặc quyền kinh tế này, sau khi đã coi 80% diện tích biển Đông là của họ. Đây là nấc thang cuối cùng đi đến chiến tranh trong chiến lược thâu tóm biển Đông mà Trung Quốc đang tiến hành thực hiện. Nghĩa là hành động của Trung Quốc mở rộng quyền thực thi cho cảnh sát biển của họ đã buộc tất cả các quốc gia (trong đó có Việt Nam, Philippin, Malaysia, Brunei, Indonesia… và những nước sử dụng biển Đông như tuyến hàng hải quan trọng) phải lựa chọn, hoặc là tuân thủ hoặc là chống lại. Tuân thủ có nghĩa là mất chủ quyền, còn nếu chống lại thì xảy ra xung đột, chiến tranh !!!
2- Phản ứng đồng lõa
Đang khi các nước vừa nêu trên đã phản ứng chống lại Trung Quốc cách mạnh mẽ trên phương diện ngoại giao, quân sự lẫn truyền thông, kinh tế, công luận… thì nhà cầm quyền Việt Nam trước sau như một vẫn ngu xuẩn giữ chặt vòng kim cô 16 chữ vàng, dây thòng lọng “4 tương 4 hảo”, vẫn mù quáng tin vào “lý tưởng chung xã hội chủ nghĩa”, “tình đồng chí anh em môi hở răng lạnh”… Biến sự cuồng tín này thành chính sách và hành động, Hà Nội một mặt luôn ru ngủ dân chúng bằng lập luận “cứ để đảng và nhà nước lo đối phó với Trung Quốc”, “ngoại giao với nước lớn là chuyện phức tạp, tế nhị, nhân dân chớ khích động mà hỏng chuyện”, một mặt mạnh tay trấn áp tất cả những ai lên tiếng vạch trần, tố cáo hay phản đối bọn ngoại xâm Bắc phương: ra những bản án tù thật nặng cho những nhà báo tự do, những nhạc sĩ yêu nước, những sinh viên nặng lòng với Tổ quốc; ngăn cản, hăm dọa, hành hung, đuổi việc, giam giữ những công dân xuống đường biểu tình. Về việc này, Nguyễn Thế Thảo và Lê Thanh Hải, hai chủ tịch thành phố Hà Nội và Sài Gòn, sẵn sàng phối hợp với 2 tòa đại sứ và lãnh sự Tàu cộng để hành động, tạo thêm nhiều lực lượng phản biểu tình (ngoài công an chìm và nổi, còn cả côn đồ lưu manh, đoàn thanh niên cộng sản, thanh niên xung phong, thanh niên thiện chí, nhân viên hướng dẫn du lịch…), dựng những sân khấu nhếch nhác và những màn biểu diễn lố bịch tại các nơi người biểu tình tụ họp…. Mới đây, theo RFA 11-12-2012, nhà nghiên cứu kỳ cựu Đinh Kim Phúc đã bị gạt ra khỏi cuộc hội thảo có tên “Hợp tác Biển Đông: Lịch sử và triển vọng” tổ chức hôm 12-12 tại Sài Gòn chỉ vì có bài tham luận lấy chủ đề “Phản biện quan điểm của một số học giả Trung Quốc về chủ quyền trên hai quần đảo Hoàng Sa-Trường Sa của VN”.
Mặt khác nữa, sau các vụ việc để cho Tàu cộng vào VN khai thác bauxite, xây dựng phố thị, trúng thầu xây dựng, thuê rừng quốc phòng, nuôi cá cạnh các quân cảng… nhà cầm quyền CS còn im lìm trong hơn nửa năm vụ người Trung Quốc cầm hộ chiếu lưỡi bò ngang dọc đất nước. Đến khi bị phanh phui thì mới lu loa rằng vừa gởi công hàm phản đối và sắp tới đây sẽ không đóng dấu trên hộ chiếu xâm lược mà chỉ cung cấp một thị thực rời (thế thì các chú Ba tàu vẫn ngang nhiên mang hàng vạn bản đồ chủ quyền của họ vào tận nhà dân Việt). Mới đây, người ta còn phanh phui chuyện viên phó thủ tướng gốc Tàu Hoàng Trung Hải, đầu năm 2008, đã mau chóng cho TQ thực hiện dự án cảng Vũng Áng (huyện Kỳ Anh, tỉnh Hà Tĩnh) là khu vực nước sâu nằm phía Nam vịnh Bắc Bộ. Từ cảng này, Tàu cộng có thể khống chế tàu thuyền ra vào cảng Hải Phòng cũng như giao thông đường biển với toàn miền Bắc, tiếp cận thuận lợi các mục tiêu phòng thủ chiến lược trên Biển Đông như đảo Cồn Cỏ, Hòn Mê, Hòn Khói… có thể chia cắt giao thông Bắc–Nam, vì Vũng Áng nằm ở chân núi Hoành Sơn dọc quốc lộ 1, vị trí yết hầu của cả nước!
Rõ ràng đất nước, biển đảo đang hết sức lâm nguy vì những tên thái thú thời hiện đại, không cần biết nguồn gốc dân tộc, lịch sử kháng Bắc oai hùng, vì những đứa tặc tử từ lâu thấm nhiễm não trạng “vô tổ quốc”, “bên kia biên giới là nhà, bên này biên giới cũng là quê hương”.
3- Thái độ thờ ơ
Mối nguy mất nước càng lớn hơn nữa vì thái độ thờ ơ của đại đa số nhân dân, não trạng bất quan tâm của xã hội. Theo nhà báo Huỳnh Ngọc Chênh, do những tác động từ phía đảng và nhà nước như nói trên, lòng dân đang ly tán một cách đáng quan ngại, quần chúng hiện phân hóa ra nhiều thành phần theo các xu hướng sau đây: (1) Hết sức chán ngán vì mất lòng tin nên để mặc cho đảng, nhà nước và TQ làm gì thì làm, mọi chuyện đều gác ngoài tai. (2) Tin tưởng mù quáng vào đảng và nhà nước nên yên tâm phó thác mọi chuyện cho họ, tự dối lòng và tự trấn an trước nguy cơ mất nước. (3) Hoàn toàn thờ ơ trước thời cuộc, chỉ biết chăm lo việc mình, hưởng thụ cá nhân, vì bị bưng bít thông tin, không được kích hoạt lòng ái quốc. (4) Nhiệt tình yêu nước, thấy rõ âm mưu xâm lược của Trung cộng và đã muốn bày tỏ qua những cuộc xuống đường hoặc bằng nhiều cách khác, nhưng lại bị đàn áp nhiều quá nên một là chán ngán, quay ra đắng cay chế diễu đùa cợt, hai là kiên trì cảnh báo đồng bào, nỗ lực lôi kéo quần chúng, nhưng vì chưa tìm ra phương pháp và thiếu điều kiện tổ chức nên cũng đành thúc thủ. Về chuyện này, nhiều người đặt hy vọng vào các tôn giáo vốn có thể hình thành hay hỗ trợ các tổ chức đấu tranh hữu hiệu (như bên Đông Âu), nhưng cho tới nay, mọi sự hầu như chỉ là nhận định hay tuyên bố của một số lãnh đạo tinh thần mà thôi.
Việt Nam là Dân tộc sống chủ yếu nhờ biển (huyền thoại Lạc Long Quân và Âu Cơ), và qua hàng ngàn năm đã nhờ biển mà phát triển đất nước, mà tiếp cận thế giới văn minh. Nay mất biển là mất nguồn sống: thủy sản, khoáng sản, tuyến đường giao thông liên lạc. Hỏi có quốc gia nào trên hành tinh mà nhà cầm quyền lại đang tâm dâng đất nước cho ngoại bang và đa phần dân chúng lại thờ ơ trước vận mệnh dân tộc như thế ???
Nguồn: Vietvungvinh
- Giáng Sinh năm 2012 là một Giáng Sinh buồn đối với Hội Thánh Chuồng Bò. Mục sư Nguyễn Mạnh Hùng quản nhiệm Hội Thánh thì bị quản lý rất chặt chẽ. Mục sư Thân Văn Trường là cố vấn của Hội Thánh Chuồng Bò thì bị giam lỏng trong nhà từ trước Giáng Sinh đến nay. Luôn luôn có 4 an ninh đứng ngay cổng ra vào để kiểm tra từng người ra vào nhà riêng của mục sư Trường.
Chủ nhật 23.12 vừa qua, dù bị bắt bớ nhưng một số tín hữu vẫn đến Hội Thánh. Không có mục sư đến giảng Kinh Thánh thì mấy anh em ngồi lại hát Thánh Ca, đọc Kinh Thánh cầu nguyện rồi ra về. Đêm 24.12 là chính lễ thì tín hữu tan lạc chạy vào các nhà thờ Tin lành dự lễ chung trong tinh thần không thỏa mái.
Trước đó 1 tuần thì Hội Thánh Chuồng Bò có tổ chức ra nhà tù Z30A để thăm nuôi mục sư Dương Kim Khải. Nhưng nhà tù chỉ cho 1 mình con trai của mục sư Dương Kim Khải vào trong trại tù thăm cha mình cũng như được đem quà của Hội Thánh Chuồng Bò tặng cho nhiều tù nhân chính trị và lương tâm khác hiện đang bị giam giữ trong nhà tù Z30A thuôc huyện Xuân Lộc tỉnh Đồng Nai
Hội Thánh Chuồng Bò đang bị nhà cầm quyền Việt Nam bách hại. Mục sư bị bắt cùng với nhiều nhân sự của Hội Thánh. Nơi nhóm lại nguyên là một cái chuồng bò cũ ở phường 26 quận Bình Thạnh (khu Thanh Đa), Sài Gòn thì bị ép buộc đóng cửa. Nhưng tinh thần của con cái Chúa trong Hội Thánh Chuồng Bò rất mạnh mẽ. Bà Bùi Thị Thành, một dân oan, một nhà giáo cam đảm người gốc Thanh Hóa, gia đình là cộng sản gốc huyện Nông Cống tỉnh Thanh Hóa nhưng là tín hữu rất sốt sắng mạnh mẽ.
Một thành viên của Hội Thánh Chuồng Bò cho hay: "Tối 25 nhóm của chúng tôi (tức là Hội Thánh Chuồng Bò) có nhóm chung với anh em ở Thủ Đức. Chương trình vui vẻ lắm em ạ. Có mục sư Nguyễn Hồng Quang đến chia sẻ Kinh Thánh. Tụi nó (an ninh) không làm gì để yên cho nhóm lại".
Và cũng nguồn tin này cho hay: "Mặc dù Hội Thánh Chuồng Bò bị bách hại nhưng tinh thần chúng tôi rất mạnh mẽ. Họ càng bắt bớ thì tinh thần của mình càng hưng phấn. Sắp đến đây thì Hội Thánh Chuồng Bò có một chương trình truyền giảng quy mô lớn. Cho dù họ bắt bớ thì mình cũng làm. Chương trình đã chuẩn bị đâu vào đấy cả rồi".
Chúng tôi liên lạc với các mục sư trong Hội Thánh Chuồng Bò để hỏi thêm về việc đón Giáng Sính thì ai cũng quan ngại là chương trình truyền giảng sắp đến của Hội Thánh Chuồng Bò sẽ bị bắt bớ. Vì ngày truyền giảng của Hội Thánh Chuồng Bò sau ngày xử CLBNBTD 1 ngày không biết an ninh thành phố có để yên cho mình nhóm lại hay không?
Một nguồn tin từ trong nước cho hay là đêm 24.12.2012 tại công viên Lê Nin ở Hà Nội có chương trình sinh hoạt của một Hội Thánh Tin Lành Trưởng Lão. Sau đó có kéo đến trước Đại sứ quán Trung Quốc gần đó tập trung nhưng công an Hà Nội gậy áp lực để Hội Thánh này giải tán
Lại thêm một mùa Giáng sinh buồn bã của Hội Thánh Chuồng Bò.
Hải Huỳnh
Trích nguồn: Danlambao
Không khí Giáng sinh đang tràn ngập khắp địa cầu. Các thành phố lớn trên thế giới trong những đêm trước Noel đã được trang hoàng lộng lẫy: Stockholm lung linh với cây thông Noel cao 36m, Lisbon sặc sỡ với quả cầu khổng lồ, đại lộ Champs-Elysées Paris sáng bừng trong hàng ngàn bóng đèn rực rỡ. Khắp nơi người ta hân hoan đón chào thêm một mùa mua sắm- vui chơi mới lại đến.
Mặc cho những khốn đốn kinh tế và những bế tắc về chủ quyền quốc gia, ở các thành phố lớn của Việt Nam như Sài Gòn, Đà Nẵng, Hà Nội, khung cảnh Noël cũng không kém tưng bừng . Rồi sẽ có những tiệc tùng tụ hội…những cây thông Noel lớn được dựng lên, những hang đá đẹp rực rỡ đã được bài trí sang trọng trong những gia đình khá giả.
Quả tình tôi không có ấn tượng đặc biệt với những rộn ràng, xa hoa đó. Những chốn ồn ào hoang phí như nhà hàng, tiệc tùng, lễ hội đối với tôi là những thứ xa lạ. Tất nhiên giàu có và hưởng thụ không có gì là xấu, hơn nữa nó còn là một quyền chính đáng với sự lao động tương xứng. Nhưng là một cô gái sinh ra trên một miền quê nghèo của một đất nước bất hạnh với những bất công vẫn diễn ra hằng ngày, tôi luôn có cái cảm giác ngậm ngùi vô cớ đối với những xa hoa lễ lạc. Khung cảnh vui chơi tốn kém đó dường như đối lập một cách tàn nhẫn với những mảnh đời cô đơn, nghèo khó, thiếu mặc đói ăn trên khắp đất nước này. Sự đối lập đó làm rỉ máu những trái tim biết rung cảm trước nỗi đau của đồng loại.
Chúng ta kỷ niệm ngày Chúa cứu thế sinh ra đời. Nhưng không giống như cách chúng ta đang mừng đón, ngày xưa Chúa Jesus đã khởi đầu Công cuộc ở trần gian của Ngài bằng việc sinh ra trong một máng cỏ tồi tàn ở Bethlehem. Và như chúng ta đã biết, Kitô giáo lúc sơ khởi đã là tôn giáo của những người nô lệ bần cùng, đau khổ, trước khi nó trở thành quốc giáo của Đế chế La Mã. Tượng Chúa đã ở trong những túp lều rách nát của những nô lệ châu Âu trước khi hiện diện ở Roma trong những vương cung Thánh đường tráng lệ.
Một thông điệp “Yêu Thương và Hòa Giải” được đem đến với nhân loại từ một Người Thanh Niên xuất thân bần hàn rồi chấp nhận cái chết đau đớn trên Thập Giá chắc phải để lại trong chúng ta điều gì đó hơn là những thú vui phù phiếm chứ?! Dù không cổ vũ cho sự khó nghèo, cũng không coi thường sự giàu có, nhưng sự hiện diện của chúng ta trong cuộc đời này phải mang ý nghĩa gì đó thiêng liêng hơn là hưởng thụ chứ?!
Mỗi dịp Giáng sinh về, bên cạnh những niềm vui sum họp, ký ức về câu chuyện “Cô Bé Bán Diêm” vẫn như là tiếng chuông ngân lên nhắc nhở chúng ta về trách nhiệm với cộng đồng, đặc biệt là những người kém may mắn. “Cô bé bán diêm” của Andersen hôm nay chính là mỗi một người dân quê tôi trong những ngôi nhà tồi tàn trên sườn núi rét mướt ở Bắc Trà My, vì họ đã rời bỏ những ngôi nhà nứt đổ do động đất Sông Tranh 2. “Cô bé bán diêm” của Đan Mạch ngày xưa, ngày hôm nay đang hiện diện trong những bà con dân oan mất đất, mất nhà, phải chịu cái giá rét của Hà Nội mà đi đòi Công lý (dù Công lý từ lâu không có mặt trên xứ sở này). “Cô bé bán diêm” ấy đang là những tù nhân lương tâm trong nhà tù Cộng sản ở vùng xa xôi, hẻo lánh. Cô bé cũng hiện diện trong những nông dân bỏ con thơ, mẹ già, từ quê lên thành phố làm công nhân trong các nhà máy bóc lột, cuối năm không có tiền về quê…
Mùa Giáng Sinh, mùa của lòng nhân ái, xin tất cả chúng ta hãy dành cho những người cùng khổ, tù đày trên đất nước này một chỗ khiêm tốn trong tim; để chúng ta còn biết thổn thức, âu lo; để bên những dạ tiệc linh đình, chúng ta còn nhận thức sống động rằng, trong cái đất nước đầy bất công đau khổ này, sự may mắn mà chúng ta đang có được đã không đến với đại đa số người khác.
Một mùa Noël và một năm mới nữa lại đến trong những sự kiện đáng đau buồn của đất nước, xin cầu chúc cho chúng ta, dù là Phật tử hay Kitô hữu, biết sống để làm nhân chứng cho những giá trị mà chúng ta tôn thờ, biết sống như các Ngài đang sống trong chúng ta, biết sống như một Thái Tử rời bỏ cung vàng điện ngọc và như một vị Vua không ngồi trên ngai vàng thế gian.
Xin kính chúc cô chú bác anh chị em, cùng quý độc giả một mùa Giáng sinh an lành và một Năm mới với nhiều thắng duyên.
Huỳnh Thục Vy
www.vietthuc.org
Phái đoàn của Tổ chức Quốc tế Yểm trợ Cao trào Nhân bản tại Việt Nam. |
Cô Nathalie Nguyễn
“Thứ nhất, nhà cầm quyền Việt Nam phải ngừng sách nhiễu, bắt, và giam giữ những công dân bày tỏ quan điểm của mình một cách ôn hòa. Phải thả hết những người bất đồng chính kiến và lãnh đạo tôn giáo đã bị cầm tù trái phép bởi nhà cầm quyền Việt Nam, nhiều người đã bị tù trên 20 năm.
Thứ hai, Nhà cầm quyền Việt Nam cũng phải ngưng đe dọa và sách nhiễu các cựu tù nhân chính trị.
Và thứ ba, Việt Nam phải tôn trọng tất cả các quyền căn bản của người dân, phải trả lại cho họ quyền được tự mình chọn thể chế chính quyền phù hợp với nguyện vọng của họ qua các cuộc bầu cử tự do và công bằng dưới sự giám sát của Liên Hiệp Quốc."
Đối với những hành động gây hấn và khiêu khích của Trung Quốc tại vùng Biển Đông, đại diện Tổ Chức Quốc Tế Yểm Trợ Cao Trào Nhân Bản tại Việt Nam cũng đòi hỏi chế độ cộng sản Trung Quốc:
“Ngừng chính sách bành trướng lãnh thổ và lãnh hải của họ, và ngưng can thiệp vào chủ quyền của các nước láng giềng như Tây Tạng, Turkistan, Mông cổ, Miến Điện và Việt Nam để cho người dân các nước này được sống tự do và nhân phẩm được tôn trọng.”
Bác sĩ Nguyễn Quốc Quân sáng lập viên của Tổ Chức Quốc Tế Yểm Trợ Cao Trào Nhân Bản tại Việt Nam khi được hỏi về những cuộc đối thoại nhân quyền giữa Hoa Kỳ và Việt Nam trong những năm qua cho biết là vẫn không thấy có được những kết quả cụ thể nào, các nhà bất đồng chính kiến, các blogger, các nhà lãnh đạo tôn giáo không đứng về phía chính quyền vẫn bị bắt bớ tù đày càng ngày càng nhiều hơn. Ông nói:
“Cách đây khoảng 10 ngày chúng tôi có được ông Daniel Baer, phó phụ tá tổng trưởng ngoại giao đặc trách về tự do dân chủ và nhân quyền mời nói chuyện riêng. Ông có nêu lên một câu hỏi là Hoa Kỳ có nên tiếp tục hoãn lại hay hủy bỏ luôn những cuộc đối thoại về nhân quyền hay không. Tôi nói là theo ý kiến riêng của tôi đối thoại luôn luôn cần thiết vì giúp thu hẹp lại sự khác biệt giữa đôi bên và sự hiểu biết để đi đến một thỏa hiệp có lợi cho cả hai phía, nhưng chỉ với điều kiện là hai bên đối thoại có thiện chí và muốn có tiến bộ chứ đối thoại không có kết quả thì lại còn có tính cách tai hại hơn, phản tác dụng hơn. Ông Baer cũng hỏi thêm là nên hoãn hay như thế nào. Tôi nói theo đề nghị của cá nhân tôi, ông có thể viết một lá thơ cho phiá bên kia nói là chúng tôi hoãn lại cuộc họp tháng 11 vì chúng tôi muốn thấy một dấu hiệu gì chứng tỏ các ông có cộng tác, muốn có những tiến bộ chúng tôi mới tiếp tục được.”
Bác sĩ Nguyễn Quốc Quân giải thích thêm là những bế tắc trong đối thoại nhân quyền giữa Hoa Kỳ và Việt Nam là vì chính phủ Việt Nam luôn luôn cho rằng nhân quyền phải phù hợp với những khung cảnh đặc thù của từng quốc gia một.
Giải thích về những đề nghị của Tổ chức Quốc tế Yểm trợ Cao trào Nhân bản tại Việt Nam trong việc đối phó với Trung Quốc tại Biển Đông cũng như đất liền, bác sĩ Nguyễn Quốc Quân cho biết:
“Nhà cầm quyền Cộng sản Việt Nam hết sức khắc nghiệt và đối xử tàn bạo đối với dân chúng Việt Nam nhưng lại hết sức quỵ lụy và sợ hãi thế lực ngoại bang nhất là cường lực phương bắc. Nhìn vào lịch sử ngàn đời của dân tộc mình, muốn chống đối phương bắc phải có đoàn kết cũng như hội nghị Diên Hồng vua Trần Nhân Tông hỏi toàn dân nên hòa hay nên chiến thì tất cả đều nói nên chiến đấu cho tổ quốc, bây giờ tinh thần đó không còn nữa và dưới chế độ Cộng sản, giới lãnh đạo tất cả đều có tinh thần bán nước cầu vinh. Điều chúng ta cần phải làm trước khi nói chuyện đối thoại với Trung cộng hay tranh đấu vũ lực với Trung cộng để bảo vệ đất nước, chúng ta phải diệt kẻ nội thù, thay đổi chế độ Cộng sản trước khi làm một chuyện gì khác. Còn chuyện nhà cầm quyền Trung Quốc dùng sức mạnh vượt trên các giá trị lịch sử, quyền lợi, đất đai của các nước từ ngàn đời, thì chuyện đó không thể đạt được mặc dù họ rất mạnh.”
Ông Jeffrey Imm thuộc tổ chức Trách nhiệm cho Bình đẳng và Tự Do, điều hợp viên của hội nghị kết luận là tranh đấu cho nhân quyền của tất cả mọi người trên toàn thế giới cần phải bền bỉ vì những thay đổi về nhân quyền có được hiện nay không phải một sớm một chiều mà đạt được.
nguồn: VOA
Đã hai mùa Giáng Sinh, các anh vẫn chưa về. Lòng tôi tái tê khi nghĩ đến các anh, các chị đã bị nhà cầm quyền bắt cóc và bị kết án thật bất công, với những cáo buộc mơ hồ trái với lương tâm, trái với quyền con người.
Tôi còn nhớ mãi đêm đó, một đêm 23/12 giá lạnh. Chỉ còn một ngày nữa là đến Noel, trời lạnh thấu xương. Cái rét ngọt của mùa Đông nơi mảnh đất Miền Trung càng làm cho lòng người thêm tê tái.
Không khí Noel đã tràn ngập khắp con đường. Đi dọc các con phố, đâu đâu cũng có đèn thắp sáng trưng, những âm thanh cao vút, trong trẻo của ca khúc "Merry Christmas" vang lên làm rộn ràng cả một dãy phố.
Nơi các Thánh Đường, mọi người nắm chặt tay nhau, sánh bước trên đường phố ngập tràn ánh sáng, âm thanh, sắc màu.
Thật ấm áp! Nhưng sao tôi không thể hoà mình vào với không khí tưng bừng, náo nhiệt này? Nhìn mọi người với nụ cười hạnh phúc, rạng rỡ trên môi mà tôi thấy lòng mình se lại, thắt lại vì đau đớn và buồn, buồn vì thương những anh chị Thanh Niên Công giáo và Tin Lành, những người tù nhân đang bị nhà cầm quyền bắt giam trái pháp luật và sắp bị kết án thật bất công.
Thật không còn gì để nói lên những suy tư tình cảm của mình, bởi vì mình phục các anh chị quá. Các anh chị yêu chuộng công lý, hòa bình và đã mạnh dạn dám nói lên sự thật.
Không khí Noel đã tràn ngập khắp con đường. Đi dọc các con phố, đâu đâu cũng có đèn thắp sáng trưng, những âm thanh cao vút, trong trẻo của ca khúc "Merry Christmas" vang lên làm rộn ràng cả một dãy phố.
Nơi các Thánh Đường, mọi người nắm chặt tay nhau, sánh bước trên đường phố ngập tràn ánh sáng, âm thanh, sắc màu.
Thật ấm áp! Nhưng sao tôi không thể hoà mình vào với không khí tưng bừng, náo nhiệt này? Nhìn mọi người với nụ cười hạnh phúc, rạng rỡ trên môi mà tôi thấy lòng mình se lại, thắt lại vì đau đớn và buồn, buồn vì thương những anh chị Thanh Niên Công giáo và Tin Lành, những người tù nhân đang bị nhà cầm quyền bắt giam trái pháp luật và sắp bị kết án thật bất công.
Thật không còn gì để nói lên những suy tư tình cảm của mình, bởi vì mình phục các anh chị quá. Các anh chị yêu chuộng công lý, hòa bình và đã mạnh dạn dám nói lên sự thật.
Xã hội ngày nay có bao nhiêu đổi thay tốt đẹp nhờ vào bản chất con người luôn luôn hướng về những điều tốt đẹp hơn. Tiếc thay, cái bản chất của bộ máy nhà cầm quyền hiện nay lại không theo chiều hướng tốt đẹp đó, mà nó chọn lối thay đổi theo chiều hướng đi xuống. Kết quả là chúng ta đang có một nhà cầm quyền rất là gian xảo, dối trá, cướp bóc với những hành động độc ác khác khiến nhân dân vô cùng khốn khổ và lầm than.
Thù trong giặc ngoài cấu kết với nhau bốc lột, đàn áp, khiến nhân dân vô cùng khốn khổ và uất ức. Nhiều hoàn cảnh sống không bằng chết. Đã có hàng chục, hàng trăm người bị đánh chết hay bị bắt cóc, bị kết án rất nặng nề, oan ức bởi những thủ đoạn bị ổi của nhà cầm quyền Việt Nam hiện nay.
Thù trong giặc ngoài cấu kết với nhau bốc lột, đàn áp, khiến nhân dân vô cùng khốn khổ và uất ức. Nhiều hoàn cảnh sống không bằng chết. Đã có hàng chục, hàng trăm người bị đánh chết hay bị bắt cóc, bị kết án rất nặng nề, oan ức bởi những thủ đoạn bị ổi của nhà cầm quyền Việt Nam hiện nay.
Trong những người bị bắt oan đó có các anh chị thanh niên Công giáo và Tin lành. Khi bị bắt thì không có một lệnh bắt người nào được đưa ra, tất cả chỉ thấy rình mò bắt cóc như những tên côn đồ. Sau khi bị bắt thì dùng mọi thủ đoạn thật hèn hạ, ép cung vu khống và bày đặt tạo ra những điều luật thật mơ hồ. Các anh chị đều bị bắt với cái tội gọi là "Tuyên truyền chống phá", hay "Âm mưu lật đổ", một sự cáo buộc thật bất công! Trong số các anh em, có ba thanh niên Công giáo đã bị tuyên án, họ đang bị chuyển ra ngoài Bắc cùng với những nhà bất đồng chính kiến khác.
Nghĩ lại những vấn đề đó tôi lại đau, lại buồn. Cơn lạnh giá thấu da thịt tôi, nhưng chắc không lạnh và đau như các anh chị đang bị ngồi trong chốn lao tù.
Các anh chị đang ngậm ngùi, đau xót cho cuộc sống của người dân oan đang kêu cầu chính phủ trả lại đất đai nhà cửa bị họ giết, cướp, bóc lột,… hay những mảnh đời đang nằm co ro giữa trời giá lạnh mùa đông tại các công viên, vườn hoa khắp Hà Nội.
Các anh chị đang ngậm ngùi xót xa cho một Cụ Bà lìa đời, ngay tại vườn hoa, trong chính giây phút đang tranh đấu cho quyền được sống có công lý.
Thật không thể kể hết được những nổi khổ của nhân dân và cũng không có lời nào diễn tả hết cái bản chất vô nhân của nhà cầm quyền đối đãi với người dân của họ.
Các anh chị đang ngậm ngùi, đau xót cho cuộc sống của người dân oan đang kêu cầu chính phủ trả lại đất đai nhà cửa bị họ giết, cướp, bóc lột,… hay những mảnh đời đang nằm co ro giữa trời giá lạnh mùa đông tại các công viên, vườn hoa khắp Hà Nội.
Các anh chị đang ngậm ngùi xót xa cho một Cụ Bà lìa đời, ngay tại vườn hoa, trong chính giây phút đang tranh đấu cho quyền được sống có công lý.
Thật không thể kể hết được những nổi khổ của nhân dân và cũng không có lời nào diễn tả hết cái bản chất vô nhân của nhà cầm quyền đối đãi với người dân của họ.
Khi tôi viết những lời này, cũng là lúc được tin đêm dạ tiệc Giáng sinh của Cộng đoàn Giáo phận Vinh tại Hà Nội đã bị quấy nhiễu. Đây lại là những trò bẩn thỉu, hèn hạ từ phía nhà cầm quyền.
Trong khi từ nhiều ngày trước, trên các trang báo và truyền hình, các bộ ngành và chủ tịch nước đã gửi những lời chúc mừng Giáng Sinh đến với mọi người Công giáo. Trên trang nhất của báo An ninh Thủ đô có đoạn:
“Thông báo với linh mục bề trên, các linh mục và bà con Giáo xứ Thái Hà về kế hoạch đảm bảo ANTT cho nhân dân thủ đô và bà con giáo dân trong dịp Lễ Giáng sinh sắp tới. Đại tá Nguyễn Đức Chung cho biết, công an Hà Nội đã có kế hoạch triển khai phương án đảm bảo tốt nhất về ANTT trong những ngày này, để nhân dân Thủ đô nói chung, bà con giáo dân nói riêng cùng khách quốc tế đến Hà Nội được đón chào một Lễ Giáng sinh và năm mới tuyệt đối an toàn”.
Tôi chẳng biết nói gì hơn, chỉ mong họ sớm nhận ra những tăm tối nơi lương tâm của họ trong mùa Giáng sinh này.
Trong khi từ nhiều ngày trước, trên các trang báo và truyền hình, các bộ ngành và chủ tịch nước đã gửi những lời chúc mừng Giáng Sinh đến với mọi người Công giáo. Trên trang nhất của báo An ninh Thủ đô có đoạn:
“Thông báo với linh mục bề trên, các linh mục và bà con Giáo xứ Thái Hà về kế hoạch đảm bảo ANTT cho nhân dân thủ đô và bà con giáo dân trong dịp Lễ Giáng sinh sắp tới. Đại tá Nguyễn Đức Chung cho biết, công an Hà Nội đã có kế hoạch triển khai phương án đảm bảo tốt nhất về ANTT trong những ngày này, để nhân dân Thủ đô nói chung, bà con giáo dân nói riêng cùng khách quốc tế đến Hà Nội được đón chào một Lễ Giáng sinh và năm mới tuyệt đối an toàn”.
Tôi chẳng biết nói gì hơn, chỉ mong họ sớm nhận ra những tăm tối nơi lương tâm của họ trong mùa Giáng sinh này.
Nhớ những năm về trước, trong những lần trở về quê hương các giáo xứ, các anh chị đã cùng các em nhỏ đi phát quà Giáng sinh cho những người nghèo, tổ chức văn nghệ hát ca tụng và đón mừng Chúa xuống thế làm người cứu tội lỗi trần gian. Các anh chị đã biết nhận ra tiếng gọi lương tâm, đã hy sinh bao công khó nhọc đi tìm công lý và hòa bình. Nay các anh chị đã bị giam cầm và bị gán tội vì dám sống cho cái lý tưởng của mình, như lời của Paulus Lê Sơn:"Hãy sống cho đến chết, đừng chết đang khi còn sống’’, điều này càng làm cho mọi người thấy rõ được bộ mặt thật của nhà cầm quyền VN.
Đã hai mùa Noel thiếu vắng các anh chị, lòng tôi thật buồn.
Những lời tâm tình không thể nào nói hết với các anh chị lòng quí mến, thương yêu của chúng tôi.
Cầu mong những ngọn nến, những lời kinh và những món quà dâng lên Chúa Hài nhi trong đêm Thánh này sẽ làm ấm lòng các anh chị.
Gia đình, bạn hữu và tất cả mọi con tim yêu mến công lý trên đất nước này sẽ nhớ và hướng về các anh chị trong lời cầu nguyện của mùa Giáng Sinh năm nay.
Những lời tâm tình không thể nào nói hết với các anh chị lòng quí mến, thương yêu của chúng tôi.
Cầu mong những ngọn nến, những lời kinh và những món quà dâng lên Chúa Hài nhi trong đêm Thánh này sẽ làm ấm lòng các anh chị.
Gia đình, bạn hữu và tất cả mọi con tim yêu mến công lý trên đất nước này sẽ nhớ và hướng về các anh chị trong lời cầu nguyện của mùa Giáng Sinh năm nay.
NGUỒN: Danlambao
Đức Giáo Hoàng cử hành Thánh lễ Đêm Giáng Sinh tại Đại giáo đường Thánh Phê-Rô, 24/12/2012. |
Phát biểu trước các tín đồ tại Đại giáo đường Thánh Phê-Rô đông nghẹt người hồi tối thứ hai, Đức Giáo Hoàng kêu gọi chấm dứt đổ máu ở Syria, Li Băng, Iraq và các nước láng giềng.
Ngài cũng cầu nguyện cho Israel và Palestine có thể chung sống hòa bình với nhau.
Hàng vạn du khách trên khắp thế giới tụ tập ở thị trấn Bethlehem ở Vùng Tây Ngạn để mừng ngày lễ ở nơi mà người ta tin là Chúa Giê Su chào đời.
Người Palestine chủ nhà đặc biệt vui mừng trong lễ Giáng Sinh năm nay vì tháng trước Palestine được Liên hiệp quốc thừa nhận là một quốc gia độc lập.
Trong bài thuyết giảng trước Giáng Sinh hàng năm, Giám mục Fouad Twal, chức sắc hàng đầu của Giáo hội Thiên chúa giáo La mã trong khu vực, đã tán dương thành tựu đó của người Palestine và thúc giục họ làm việc chung với người Israel để chấm dứt cuộc xung đột dường như không có hồi kết trong khu vực.
Tuy tiết trời giá lạnh, những lễ hội mừng Giáng Sinh kéo dài cho đến khuya, và nhiều du khách nói rằng đây là một trải nghiệm làm cho họ cảm thấy rất xúc động.
Nguồn: VOA
Giáng sinh là dịp mà nhiều người theo đạo Thiên Chúa tụ họp với gia đình và cộng đoàn để mừng lễ Chúa Giê Su xuống thế gian làm người cứu chuộc nhân loại.
File photo: Mục sư Nguyễn Công Chính tại phiên toà phúc thẩm ở Tòa án Nhân dân tỉnh Gia Lai, ngày 31 tháng 07 năm 2012. |
Tuy nhiên trong dịp lễ Giáng Sinh năm nay, có một số vị mục sư Tin Lành đang phải thụ án tù vì bị chính quyền Việt Nam cho là vi phạm luật pháp, trong khi đó họ nói chỉ đấu tranh cho quyền lợi của gia đình và niềm tin tôn giáo của họ.
Tù tội vì đấu tranh
Ba vị mục sư mà chúng tôi đề cập đến dịp này là Mục sư Nguyễn Công Chính, thuộc Hội thánh Liên hữu Lutheran Việt Nam, mục sư Dương Kim Khải, Hội thánh Mennonite, và mục sư Nguyễn Trung Tôn, hội thánh Phúc Âm Toàn vẹn Việt Nam.
Mực sư Nguyễn Công Chính ở Gia Lai chịu án phạt đến 11 năm vì ông bị kết án theo điều 87 Bộ Luật Hình sự Việt Nam là gây chia rẽ và phá hoại chính sách đoàn kết quốc tế của Việt Nam.
Ông bị bắt hồi tháng tư năm ngoái và từ đó đến nay gia đình ông chỉ mới được gặp mặt một lần hồi tháng 10 năm nay. Bà Trần Thị Hồng, vợ của Mục sư Nguyễn Công Chính cho biết về lần gặp đó và những thông tin qua cuộc gặp như sau:
“Lần mà tôi đi thăm Mục sư Chính gần nhất cách đây khoảng hai tháng rồi, vào tháng 10. Lúc đó ông đang ở trại T20, tỉnh Gia Lai. Nhưng sau đó tôi có xuống mấy lần hỏi về chồng tôi, thì giám thị trại giam nói đã chuyển ông Mục sư Chính xuống trại giam An Phước, tỉnh Bình Dương rồi.
Anh em con cái Chúa đến nhà, nếu không biết thì thôi, chứ nếu biết họ đến làm áp lực với những anh em đó. Tuy nhiên họ vẫn đi; nhưng lén lút chứ không công khai được.Bà Trần Thị Hồng
Lần gặp Mục sư Chính tôi thấy sức khỏe của ông kém đi rất nhiều vì ở bên ngoài ông rất khỏe mạnh, nhưng vào đó thì yếu đi. Về tinh thần, qua những lời ông nói tôi thấy tinh thần của ông rất mạnh mẽ. Đặc biệt ông quan tâm đặc biệt đến những anh em bị tù nhất là tù tôn giáo, tù vì đấu tranh nhân quyền. Ông có nói với tôi hãy kêu gọi những anh em chia sẻ, đến những trại tù đó để thăm và chia sẻ cho bạn tù. Vì trong thời gian ở tù tại Gia Lai, ông nói cuộc sống trong này khó khăn vô cùng. Vì an ninh theo sát nên vợ chồng không nói được nhiều nhưng tôi hiểu được là trong tù ông bị rất gay gắt.”
Mục sư Nguyễn Trung Tôn thuộc Hội thánh Tin Lành Phúc Âm toàn vẹn tại tỉnh Thanh Hóa, bị hai năm tù giam về tội danh tuyên truyền chống Nhà nước theo điều 88 Bộ Luật Hình sự. Tuy nhiên thời gian thụ án của ông sắp mãn vào trung tuần tháng giêng sang năm.
Bà Nguyễn Thị Lành, vợ Mục sư Nguyễn Trung Tôn, cho biết về tình hình của ông này như sau:
“Anh Tôn đang ở trại Trung Sơn, Kim Bảng, Hà Nam. Gặp anh tại trại thì tình hình sức khỏe không khỏe lắm, không như ở nhà; nhưng tinh thần tốt. Không biết anh đang bức xúc điều gì với cán bộ trại, anh muốn gửi một lá thư về mà họ không cho gửi. Lần trước gửi được nhưng lần này thì không. Cách đây khoảng một tháng tôi nhận được một lá đơn của trại gửi về cho tôi - Nguyễn Thị Lành, nói là giáo dục anh trở thành con người tốt. Tôi bảo anh là người tốt chứ có phải người xấu đâu mà kết là người xấu rồi bảo trở thành người tốt. Tôi không hiểu làm sao; tôi định viết một cái đơn, cái giấy gửi về trại.”
Hội thánh hiệp Thông
Mục sư Dương Kim Khải, người thường được biết đến qua danh xưng quản nhiệm Hội Thánh Chuồng Bò tại huyện Bình Chánh, Sài Gòn.
Ông này hồi năm 2004 từng bị tù hai năm do việc đấu tranh về đất đai, và bị bắt lại hồi tháng 8 năm 2010 và bị Tòa án tỉnh Bến Tre kết án 6 năm tù giam và năm năm quản chế trong vụ xử hồi cuối tháng 5 năm ngoái cùng với với một số tín đồ của ông về tội âm mưu lật đổ chính quyền theo điều 79 Bộ Luật Hình sự Việt Nam. Trong phiên phúc thẩm hồi ngày 18 tháng 8, ông được giảm án một năm. Vợ mục sư Dương Kim Khải qua đời hồi tháng 3 năm nay khi ông còn trong tù. Ông chỉ có một người con trai là cháu Dương Mạnh Hùng.
Mục sư Nguyễn Mạnh Hùng, hiện thay thế mục sư Dương Kim Khải quản nhiệm ‘Hội thánh Chuồng bò’ cho biết việc thăm viếng đối với mục sư Dương Kim Khải và những đồng đạo khác trong tù gần đây nhất:
“Ngày 20 tháng 12 vừa rồi, Hội thánh có tổ chức một đoàn đi thăm Mục sư Dương Kim Khải với mấy anh em hiện đang ở trại giam Z30A, Xuân Lộc, Đồng Nai. Chúng tôi đến nhưng anh em trong hội thánh không được gặp mặt, chỉ có thân nhân gặp mà thôi. Sau khi gặp mặt thân nhân cho biết anh em nói chung cũng khỏe mạnh và tinh thần rất tốt.”
Cản trở hành đạo
Mục sư Dương Kim Khải với mấy anh em hiện đang ở trại giam Z30A, Xuân Lộc, Đồng Nai. Chúng tôi đến nhưng anh em trong hội thánh không được gặp.
MS Nguyễn Mạnh Hùng
Bà Nguyễn Thị Lành, vợ mục sư Nguyễn Trung Tôn, vào ngày 23 tháng 12 cho biết sinh hoạt mừng lễ giáng sinh của nhóm theo Tin Lành với bà trong khu vực đó năm nay như sau:
“Hội thánh hiện nay có người khác thay anh Tôn vào chia sẻ Kinh thánh, chia sẻ Lời Chúa. Tôi vừa đi ‘ăn’ lễ Giáng Sinh, Noel về. Còn anh em giáo hạt thì họp nói nếu tổ chức Giáng sinh cho một giáo hạt lớn thì họ sẽ đến để ngăn trở, bắt bớ, đánh đập.”
Riêng đối với trường hợp của gia đình Mục sư Nguyễn Công Chính tại Gia Lai, việc tham gia nhóm họp vẫn bị khó khăn dù rằng ông này đang bị tù. Bà Trần Thị Hồng cho biết:
“Trước đây có Mục sư Chính và sau khi ông bị bắt cũng vậy, họ luôn cô lập gia đình tôi. Khi ông Mục sư Chính đi giảng ở đâu họ luôn đến đó đánh phá. Họ không cho ông Mục sư Chính bước ra khỏi nhà. Hiện nay cũng vậy, anh em con cái Chúa đến nhà, nếu không biết thì thôi, chứ nếu biết họ đến làm áp lực với những anh em đó. Tuy nhiên họ vẫn đi; nhưng lén lút chứ không công khai được.”
Tại Hội thánh Chuồng bò ở Bình Chánh, Sài Gòn, thì trong thời gian qua theo mục sư Nguyễn Mạnh Hùng hoạt động nhóm họp không bị ngăn trở nhiều như trước. Tuy nhiên vào những ngày chủ nhật kế từ ngày 9 tháng 12 khi có kêu gọi mít tinh biểu tình chống Trung Quốc gây hấn do các nhân sĩ, trí thức thành phố kêu gọi thì bản thân ông và một số mục sư khác như Thân Văn Trường… bị canh gác rất nghiêm nhặt không thể ra khỏi nhà vào ngày chủ nhật. Trong cuộc nói chuyện với chúng tôi vào ngày chủ nhật 23 tháng 12 vừa qua, ông từ chối cho biết kế hoạch mừng lễ Giáng sinh năm nay tại Hội thánh Chuồng bò vì sợ nói ra trước sẽ bị cơ quan chức năng cản trở.
Trích nguồn: RFA